TT - Sáng 5-1, lễ kỷ niệm 15 năm thành lập
Thư viện sách nói ấm áp với những màn trình diễn đầy cảm xúc của các
mái ấm, các nghệ sĩ khiếm thị không chuyên đủ mọi lứa tuổi, với sắc vàng
của hoa hướng dương trên sân khấu, những lời không thể tốt đẹp hơn gửi
đến Thư viện sách nói, đến Hướng Dương.
Lê Thị Nhung (Mái ấm khiếm thị Nhật Hồng) gọi thanh âm của sách nói là “ánh sáng thần tiên”. “Ánh sáng” ấy đã soi vào bóng đen bí mật của Nhung và các bạn, mở ra cả một thế giới như Nhung kể: “Một buổi sáng, cô giáo bảo: “Hôm nay chúng ta có một món quà đặc biệt, các con nhận đi”. Không phải bánh kẹo, không phải quần áo mới, quà hôm nay chính là những quyển sách, truyện tranh, truyện cổ tích mà trước đây tôi và các bạn khiếm thị vẫn cầm trên tay, mân mê trang giấy, có khi che mặt khóc vì không biết có gì trong ấy. Nay tất cả các cuốn sách đều biết nói, giọng nói ngọt ngào, ấm áp. Mùa hè của chúng tôi từ đó có hoa phượng rơi, có cánh diều bay cao bên bờ đê, có thiên đường của các loài hoa, của các con vật đáng yêu. Thế giới của chúng tôi từ đấy có màu của hoa, màu của lá, màu của bình minh, màu của những buổi hoàng hôn...”
Lê Thị Nhung (Mái ấm khiếm thị Nhật Hồng) gọi thanh âm của sách nói là “ánh sáng thần tiên”. “Ánh sáng” ấy đã soi vào bóng đen bí mật của Nhung và các bạn, mở ra cả một thế giới như Nhung kể: “Một buổi sáng, cô giáo bảo: “Hôm nay chúng ta có một món quà đặc biệt, các con nhận đi”. Không phải bánh kẹo, không phải quần áo mới, quà hôm nay chính là những quyển sách, truyện tranh, truyện cổ tích mà trước đây tôi và các bạn khiếm thị vẫn cầm trên tay, mân mê trang giấy, có khi che mặt khóc vì không biết có gì trong ấy. Nay tất cả các cuốn sách đều biết nói, giọng nói ngọt ngào, ấm áp. Mùa hè của chúng tôi từ đó có hoa phượng rơi, có cánh diều bay cao bên bờ đê, có thiên đường của các loài hoa, của các con vật đáng yêu. Thế giới của chúng tôi từ đấy có màu của hoa, màu của lá, màu của bình minh, màu của những buổi hoàng hôn...”